Betaer: huyetsacthiensu
Cố Thiền không biết mình trở lại trong phòng như thế nào.
Nàng nghiêng ngả lảo đảo, thất hồn lạc phách tìm chỗ ngồi.
Tại sao có thể như vậy?
Kiếp trước rõ ràng không có chuyện này, rõ ràng là Hàn Thác đánh thắng trận.
Chẳng lẽ là do Đồng Lâm nói láo?
Đúng, nhất định là như vậy!
Hàn Thác còn viết thư cho nàng.
hắn căn bản không có việc gì!
Giống như để chứng minh là mình nghĩ đúng, Cố Thiền chạy tới trước bàn trang điểm, vội vàng mở lá thư tối hôm qua ra đọc lại.
Cầm thư đọc, trong lòng lập tức kiên định rất nhiều.
Cứ mười lăm mỗi tháng Cố Phong sẽ viết thư về cho nhà, hắn truyền tin đều dùng người đưa tin trong quân, đưa tới U châu mất hai ngày, trở về kinh thành mất năm ngày.
Hàn Thác lại làm việc không phân công tư, lại dùng quân truyền tin khẩn đưa thư cho Cố Thiền, tám trăm dặm, ngày đêm không ngừng, bởi vậy ngày hôm sau đã nhận được.
nói cách khác, hôm qua là bức thư thứ tư, Hàn Thác viết đầu tháng ba.
Đồng Lâm lần đầu viết thư nói Hàn Thác bị trọng thương, cho nên mới không nhận được thư của hắn, bởi vì Đồng Lâm nói thương thế của Hàn Thác quá nặng, ngay cả thư cũng không viết được. Đến đầu tháng ba, hắn lại viết thư một lần nữa, nói rõ đầu tháng ba hắn đã không có việc gì.
Nhớ tới đây, Cố Thiền vui vẻ mở thư, nhìn kỹ phát hiện chỗ không ổn hôm qua chưa nhìn ra.
Chữ viết của Hàn Thác mạnh mẽ có lực, giống như thiết họa ngân câu, có một loại khí thế khác hẳn.
Trong thư này chữ viết đã có chút hỗn độn......
Cố Thiền lấy mấy bức thư trước đây nhận được trong hộp ra, lại nhìn ra sự khác nhau rõ ràng.
Nếu chỉ là Hàn Thác bị thương sức khỏe yếu mới tạo thành chữ viết thì cũng thôi.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/2110738/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.