Betaer: huyetsacthiensu
Trong lòng Cố Thiền trăm vị lẫn lộn.
Hàn Thác chiến thắng trở về, bình yên vô sự, tất nhiên là nàng vui sướng.
Nhưng trận chiến này của hắn cùng với Sở vương, đến cuối cùng thắng bại như thế nào cũng chưa biết.
Trái tim của Cố Thiền treo ở cổ họng, nháy mắt lại treo cao hơn chút, nguy nguy hiểm hiểm lời khôngthoát ra khổi miệng được.
thật ra nàng không coi khinh Hàn Thác, không phải không tin năng lực của hắn.
Theo quy định, phiên vương vào kinh, cho dù là vì nguyên nhân gì, binh sĩ dẫn theo không được vượt quá vạn quân.
Sở vương lần này có mưu đồ khác, tám vạn đại quân chính là hai phần ba quân của hắn.
Hàn Thác thì không giống vậy.
hắn khải hoàn vào kinh là vì ban thưởng sau khi chiến thắng, chỉ dẫn theo các tướng soái có phẩm cấp trong quân, cùng với bộ phận binh sĩ có chiến công.
Lực lượng hai bên có sự chênh lệch lớn, làm sao có phần thắng.
Chiến sự liên tục hai ngày hai đêm, đến nửa đêm ngày thứ ba, tiếng pháo dần ngưng, một khung trời bị ánh lửa pháo chiếu sáng cuối cùng cũng khôi phục lại màu sắc đen tối.
Hừng đông, cửa thành đóng chặt hơn một tháng từ từ mở ra, một đội kỵ binh (đội quân cưỡi ngựa) áo giáp đen tiến vào trong thành, bọn họ rõ ràng là được huấn luyện nghiêm chỉnh, người người sắc mặt nghiêm nghị, tinh thần sáng láng, trong đội ngũ không có người nói chuyện với nhau ồn ào, chỉ nghe đến móng sắt ngựa leng keng nện xuống đất, đều nhịp.
đi đầu là chủ soái mặc chiến bào màu đen, áo choàng nhung đen, gương mặt đẹp như trích tiên, cưỡi chiến mã toàn thân đen thùi, bốn vó đạp tuyết, đúng là thiên lý thần câu (ngựa đi ngàn dặm) trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/2110742/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.