Sáng sớm hôm sau, Giản Tích như thường lệ dậy sớm làm bữa sáng. Giang Trình thích bữa sáng kiểu Tây, trứng lòng đào và Americano. Cô ngồi đối diện, lẳng lặng nhìn chồng.
Vì tính chất công việc, Giang Trình luôn mặc đồ tây gọn gàng, quần áo tối màu, chủ yếu là màu xám. Hình ảnh người đàn ông thành thục không khác lắm với người thiếu niên trong trí nhớ của cô.
Giang Trình chưa từng yêu cô, nhưng cô lại thầm yêu anh từ nhiều năm trước.
Anh không hề biết, hai vợ chồng đã từng học chung Đại Học Tư Pháp, nhưng Giản Tích sau anh hai khoá.
Lần đầu nhìn thấy Giang Trình là khi anh được các bạn học tán dương vì được nhận vào làm luật sư thực tập ở một tập đoàn trứ danh nhờ thành tích xuất sắc. Sau khi tốt nghiệp, anh trở thành luật sư chính thức của tập đoàn.
Được mời phát biểu trong lễ tốt nghiệp, anh nói: "Chỉ cần từng người chúng ta kiễn nhẫn trèo lên, sau này nhất định sẽ gặp nhau ở đỉnh núi."
Khi đó Giản Tích xem anh là hình mẫu để phấn đấu, quyết tâm trở thành luật sư có danh tiếng, có thể cùng anh kề vai sát cánh. Mỗi ngày cô đều vẽ ra viễn cảnh mình có thể làm cùng một công ty với Giang Trình.
Vì có thể gặp anh trên "đỉnh núi," cô trở thành một con ong chăm chỉ, mỗi ngày đi sớm về trễ, chưa bao giờ dừng lại. Cô không bằng Giang Trình, anh là thiên tài, đầu óc nhạy bén, trí nhớ siêu phàm, Giản Tích chỉ có thể lấy sự cần cù bù lại. Cô đọc đi đọc lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-thoai/2677190/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.