Quan trọng nhất chính là, cho dù là người có tầm mắt cấp bậc này như Khổng Tước đại đế cũng không có bao nhiêu.
Nhìn cục diện, địa vị của Khổng Tước đại đế ở Lưu Ly vương thành có thể nhìn ra, cương vực nhân loại hiện tại không có mấy người có thể có hào tình và nhìn xa trông rộng như Khổng Tước đại đế.
Cũng không biết có mấy người mạch suy nghĩ lại đặt lên trên vận mệnh của nhân loại.
Thời gian an nhàn mười mấy vạn năm, đã làm cho cương vực nhân loại thích ứng loại an nhàn này, thích ứng loại sinh hoạt tự lừa người dối mình này.
Bọn họ biết có Ma tộc, nhưng mà bọn họ cũng không muốn trực diện đối mặt với những thứ này. Trong lòng bọn họ đều cảm thấy may mắn, đều cảm thấy Ma tộc đã bị đánh bại ở thời đại thượng cổ, bị phong ấn, vậy không có khả năng nào nhấc lên gợn sóng.
Cho dù một ngày kia Ma tộc ngóc đầu trở lại, ai cũng không cảm thấy vận khí mình sẽ kém như vậy, bộc phát trong cuộc đời mình.
Cho nên, cường giả lo xa, nhìn ra trông rộng như Khổng Tước đại đế, kỳ thực cũng không có mấy.
Đây cũng là vấn đề lớn nhất của cương vực nhân loại hiện tại.
Đương nhiên đứng ở góc độ Giang Trần, hắn tiến vào Man Hoang, phát hiện ra động tĩnh của Ma tộc, cho nên nhận thức của hắn so với đại đa số người đã khắc sâu hơn một ít.
Nghĩ tới đây Giang Trần nhịn không được nói:
- Tiền bối, trước đây không lâu ta từng đi qua Man
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-tam-gioi/1082269/chuong-1685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.