Tuy ở trong trận pháp của đối phương, nhưng Giang Trần cũng không có thất thố. Chỉ là, người trước mắt này, lại cho hắn một loại cảm giác phi thường kỳ quái.
Thật giống như đứng ở bờ biển, hoàn toàn không biết hắn nông sâu; như nhìn bầu trời đêm bao la bát ngát, căn bản không biết ngọn nguồn.
Loại cảm giác thâm thúy này, làm cho nam tử kia như là mê huyễn.
- Ngươi cảm thấy ta nên là ai?
Người nam tử này mỉm cười, thần thái cực kỳ thong dong.
Giang Trần nghĩ chỉ chốc lát, đột nhiên có chút hiểu được, thất thanh nói:
- Khổng Tước Đại Đế bệ hạ?
Nam tử kia cũng không phủ nhận:
- Ngộ tính hoàn toàn chính xác không tệ.
Cười cười, bỗng nhiên nam tử kia nhìn chằm chằm vào Giang Trần, mỉm cười nói:
- Như vậy, ngươi là Giang Trần ở Vạn Tượng Cương Vực kia?
Giang Trần hơi động một chút:
- Bàn Long phiệt chủ nói cho bệ hạ sao?
Nam tử kia tiêu sái cười cười:
- Nói như vậy, Bàn Long phiệt chủ sớm đã biết rõ thân phận của ngươi? Lão dối trá này, hắn lại không có nói cho ta biết.
Giang Trần cũng không nói gì, dùng trực giác của hắn, hắn biết rõ nam nhân trước mắt này không cần phải lừa gạt hắn.
- Giang Trần, ngươi cùng Vi Kiệt lần thứ nhất tiến vào Lưu Ly Vương Thành, lão phu đã biết là ngươi rồi.
Khổng Tước Đại Đế khoan thai cười cười.
Lão phu?
Giang Trần chứng kiến diện mạo của Khổng Tước Đại Đế, thoạt nhìn, tựa như một nam tử hơn ba mươi tuổi, ở đâu có nửa điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-tam-gioi/1082746/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.