Chung quanh thức hải của hắn không ngờ bắt đầu từ khi nào xuất hiện một đám mây đen, giống như mây đen chằng chịt trước cơn mưa bão vậy.
Dư đan sư cả kinh, thiếu chút nữa hồn phi phách tán.
Một khắc trước hắn vẫn còn dương dương đắc ý, cảm thấy đối phương quá yếu, ngay cả độc công kích thần thức cũng không phát hiện ra được. Sau một khắc hắn mới phát hiện ra, chung quanh thần thức của mình không ngờ bất tri bất giác bị một đám mây đen vây quanh.
Hơn nữa xu thế vây quanh này càng đáng sợ, giống như muốn thôn phệ thức hải của hắn, tùy thời có thể khiến cho thức hải của hắn sụp đổ, hủy diệt vậy.
Không tốt.
Trong lòng Dư đan sư rốt cuộc cũng xuất hiện cảm giác sợ hãi.
Mà tới lúc này Phong lão của mở miệng tuyên bố đã hết thời gian một phút đồng hồ.
Dư đan sư cảm thấy như trút được gánh nặng, nhảy ra bên ngoài trận pháp.
Vi Kiệt cười to, nói:
- Dư đan sư, ngươi làm như vậy là chủ động nhận thua hay sao?
Dư đan sư tức giận nói:
- Nhận thua? Vậy thì cũng phải xem hắn còn sống hay không mới được.
Tất cả mọi người đều khẽ giật mình, có ý gì? Chẳng lẽ theo ý Dư đan sư, đối phương đã chết?
Dư đan sư cũng không giải thích, hắn ngồi xuống, xếp bằng, không ngừng thi triển thủ đọan, phong tỏa sự xâm nhập của đám mây đen đang bao quanh thần thức của hắn.
Chỉ là cho dù hắn làm thế nào, thì đám mây đen kia vẫn có xu thế xâm lấn, tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-tam-gioi/1082922/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.