Giang Trần cười nói:
- Hoàng Nhi cô nương nói như vậy, ta ngược lại là sợ hãi rồi. Ngươi ở nơi này, cùng mọi người thân như một nhà, làm sao có thể nói là thu nhận.
Hoàng Nhi uyển chuyển cười cười:
- Cái kia liền đa tạ Giang công tử chiêu đãi.
Câu Ngọc cười hì hì, nắm lấy cánh tay của Hoàng Nhi:
- Chiếu ta xem, Hoàng Nhi muội muội đã cùng mọi người thân như một nhà, về sau ở lại đây là tốt rồi.
- Ân, Hoàng Nhi muội muội, ngươi ở lại chỗ này, chúng ta cũng có bạn tâm sự.
Ôn Tử Kỳ tính cách thẹn thùng, nhưng lại khó được mở miệng.
Trong lòng Hoàng Nhi cũng cảm động, nếu như nàng có thể lựa chọn, nàng thật sự nguyện ý ở lại chỗ này, đơn giản như vậy, cùng mọi người chung một chỗ.
- Lão gia tử, Thang Hồng, phương viên trăm dặm quanh động phủ ta, ở mấy ngàn người cũng sẽ không chen chúc. Các ngươi tạm thời an cư ở chỗ này, chờ thực lực vững chắc, lại ra ngoài cũng không muộn.
Thang Hồng hắc hắc cười to, hiển nhiên là sớm có ý đó.
- Lão Đại, ta ý định ở lại chỗ ngươi, đột phá Nguyên cảnh rồi mới đi.
Động phủ Chí Tôn khu, Linh lực đầy đủ, hoàn toàn chính xác không phải nội môn có thể so sánh.
Dàn xếp tốt những người này xong, Giang Trần tính thời gian một chút, cũng hơn một tháng rồi.
Một tháng này, hắn chân không bước ra khỏi nhà, đối với sự tình ngoài động phủ chẳng quan tâm, mặc kệ khách đến thăm nào, cũng đều cự tuyệt, ngay cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-tam-gioi/1083551/chuong-844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.