Mục Tử Dịch tự tin nói.
Gào!
Vào lúc Mặc Diễm định đáp lời, mặt đất rung động dữ dội, một hơi thở vừa nóng bỏng vừa cuồng bạo diễn hoá thành sóng nhiệt xuất hiện, cuốn theo bụi bặm cuồn cuộn.
Một ngọn núi ở phía xa chậm rãi di chuyển, đường nét phía cuối tầm mắt trông rất đáng sợ.
“Kim Ti Ma Viên!”
Lâm Nhất hít sâu một hơi, thầm thấy khiếp sợ.
Kim Ti Ma Viên cao gần trăm trượng thẳng người tiến lên, thân thể cao lớn được ánh mặt trời chiếu sáng trở nên lấp lánh rực rỡ. Trên người nó là bộ lông màu vàng, cái đầu to tướng, trong lúc há miệng có răng nanh nhọn hoắc lộ ra, sâu trong đôi mắt màu máu có ngọn lửa màu vàng quanh quẩn.
Ầm!
Hai con ngươi chứa ánh lửa loé lên từ trong mắt Kim Ti Ma Viên, dưới ánh sáng của con ngươi, hành động của Ô Mạc đánh tới từ không trung trở nên cứng nhắc hơn rất nhiều.
Khí thế vương giả vô hình bao phủ lấy một vùng không gian, dù là khí thế đáng sợ trên người Ô Mạc cũng không thể dao động được nó.
Đây là uy áp của yêu thú Vương Giả đó sao?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/1356656/chuong-3391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.