Ngay lúc đó, Lâm Nhất tựa như một ngôi sao từ từ bay vút lên cao, không gì cản nổi, mọi người đều cho rằng lần này giới vực Huyết Cốt sẽ chịu thiệt lớn, nhưng nào ngờ, giới vực Huyết Cốt lại phái Khổng Huyên đến áp trận.
Việc này… coi bộ có trò hay để xem rồi!
“Sư huynh!”
Đám người của giới vực Huyết Cốt vốn đang tái mặt bỗng chốc thay đổi rõ rệt, nhiệt huyết dâng trào.
Có Khổng sư huynh ở đây thì dù tên Lâm Nhất kia có mạnh mẽ cỡ nào cũng khó có thể lật trời, chắc chắn hắn sẽ phải quỳ xuống cầu xin giới vực Huyết Cốt tha thứ.
Khổng Huyên khẽ gật đầu rồi ngước nhìn Lâm Nhất, lạnh lùng nói: “Trên Thiên Lộ này, khắp nơi đều là kỳ ngộ, ta đã nhìn thấy rất nhiều người một bước lên mây, nhưng trong khoảnh khắc lại như sao chổi rơi rụng. Cao thủ chân chính sẽ từng bước trỗi dậy từ trong gió tanh mưa máu, nhưng không một ai ngông cuồng như ngươi”.
Trong lúc nói chuyện, mắt hắn ta lóe sáng, muốn nhân cơ hội tìm kiếm sơ hở của Lâm Nhất.
“Từ khi bước chân lên Thiên Lộ, Khổng Huyên ta đã chiến không dưới trăm trận, bách chiến bách thắng! Hung danh của giới vực Huyết Cốt ta không phải từ trên trời rơi xuống, ngươi chắc chắn sẽ trả một cái giá đắt!”
Lâm Nhất thầm cười khẩy, thú vị thật, có vẻ như tên này đã nhầm lẫn gì đó thì phải, ai mà chẳng giết ra từ trong gió tanh mưa máu chứ, nói cứ như hắn đang khinh khi hắn ta vậy!
Giới vực cao cấp kiêu ngạo từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/1356700/chuong-3360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.