Từ Khuyết vẫn canh cánh trong lòng về ngựa Huyết Long đột nhiên chen ngang.
Nếu biết trước con ngựa Huyết Long này đang ở gần đó, hắn ta sẽ không lỗ mãng như vậy, bây giờ hối hận cũng vô ích.
Coi như hắn ta đã được chứng kiến một khi Lâm Nhất không bị trói buộc sẽ bộc phát thực lực đáng sợ đến mức nào. Loại võ học Tạo Hoá đó khiến người ta phải tuyệt vọng, có lẽ những ai có tu vi thấp hơn sẽ bị đối phương đánh cho nổ tung ngay tại chỗ.
“Chết tiệt, ta không nuốt trôi cục tức này!”
Vẻ không cam lòng sôi trào trong mắt Từ Khuyết, hắn ta trầm giọng: “Đi, đi tìm Liễu Mộ, chỉ cần Lâm Nhất dám ở lại đây, Từ Khuyết ta nhất định sẽ khiến hắn phải trả giá đắt!”
Người này đã bị thương như thế mà vẫn không kiềm chế được bản tính tàn nhẫn, có thể thấy hắn ta thù dai cỡ nào.
Vèo! Vèo!
Sau khi họ đã đi xa, mọi người mới định thần lại, sâu trong lòng cũng khó che giấu được sự chấn động.
“Hoá ra là do công tử Táng Hoa Lâm Nhất làm!”
“Vừa rồi hắn đang ở trong đó hả? Người này thật kín tiếng, ta không để ý luôn...”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/1422128/chuong-3456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.