Thương Long Chi Chủ liếc nhìn Lâm Nhất, cười khẩy: “Ta nhìn rõ rồi, tên nhóc nhà ngươi cũng chỉ giả thanh cao mà thôi, thực chất là tên mặt dày, còn dày hơn ta năm đó. Võ học Tạo Hóa cấp đế giả có thể tùy tiện đưa ngươi được à? Ngươi không biết những người khác muốn thông qua khảo nghiệm, lấy được võ học Tạo Hóa cấp đế giả có bao nhiêu khó khăn hử?”
Lâm Nhất cười nói: “Có hay không?”
“Ngươi thật sự muốn!”
Thương Long Chi Chủ trợn to mắt, ông ta phát hiện mình đã đánh giá thấp độ dày da mặt của đối phương.
Lâm Nhất sờ mũi, bất đắc dĩ mỉm cười, hình như đúng là có chút quá đáng.
“Miễn bàn”.
Thương Long Chi Chủ khoanh hai tay trước ngực, lần này rõ ràng rất kiên quyết.
Không phải ông ta không muốn cho Lâm Nhất, chỉ là quy tắc ở đó, muốn lấy được truyền thừa thì phải thông qua khảo nghiệm tương ứng.
Huống hồ có một vài truyền thừa không phải ông ta để lại, tuy rằng những người đó đã không còn nữa, nhưng quy tắc vẫn không thể phá vỡ.
Thấy Lâm Nhất lộ ra vẻ mặt ủ rũ, Thương Long Chi Chủ như có điều suy nghĩ. Ông ta cũng biết Lâm Nhất là kiếm khách, rất khát cầu kiếm pháp cấp Đế Giả, không phải cố ý tỏ ra như vậy.
“Xem ra ngươi chưa thật sự nắm được sự ảo diệu của quyền kiếm hợp nhất”.
Thương Long Chi Chủ dứt khỏi dòng suy nghĩ, mỉm cười nói.
“Ông có ý gì?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/1503920/chuong-3584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.