Tiểu Thần Đan tôn giả đánh tới, gã mặc đồ đen che mặt, dường như hoàn toàn dung hòa với màn đêm.
Người đàn ông mặc đồ đen không để ý đến sự rời đi của Tiểu Băng Phượng và Tiểu Tặc Miêu, khí chất của gã không hề dao động, ánh mắt nhìn chẳm chẳm Lâm Nhất.
Cùng lúc đó, các vùng đất trống và tòa lầu trong toàn bộ trang viên của nhà họ Hoàng đều diễn ra những trận đấu khốc liệt.
Điều kỳ lạ là nơi Lâm Nhất đứng lại không nhận được nhiều sự quan tâm. Ngoại trừ Tiểu Thần Đan tôn giả trước mặt, không ai có ý định đến gần, Lâm Nhất khá bất ngờ vì điều này.
Chẳng lẽ đám người này không phải đến đây vì kiếm Thiên Lôi sao?
Suy nghĩ trong đầu hắn xoẹt qua, nhưng trong nháy mắt hắn đã nghĩ ra lý do, có lẽ đêm nay chỉ là một cuộc thăm dò.
Có rất nhiều người âm thầm để mắt tới kiếm Thiên Lôi, trong đó mấy tên cầm đầu hầu như đều là cường giả cảnh giới Long Mạch, cường giả như vậy muốn giết chết Lâm Nhất là chuyện nhỏ như trở bàn tay.
Họ không chú ý nhiều đến Lâm Nhất, cũng không cần thiết phải làm vậy.
Người mà bọn chúng thực sự kiêng dè là Lạc Hoa, chúng không biết lai lịch của nàng, do đó từ đầu đến cuối không dám hành động liều lĩnh. Cho nên hành động tối nay chỉ là thăm dò tình hình mà thôi, chúng muốn tìm hiểu lai lịch của Lạc Hoa, chứ không hề có hứng thú với Lâm Nhất.
Cảm giác bị coi thường thật khó chịu.
Lâm Nhất thầm thở dài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/1751530/chuong-4139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.