Tựa vào cửa sổ thủy tinh trong cửa hàng McDonald, bốn người ngồi vui vẻ, hai người lớn hai trẻ con, tựa như một nhà bốn người thưởng thức bữa trưa ngon lành.
Nam Cung Diễm bám theo trốn trong xe mình, lửa giận ngất trời nhìn một màn này, ngọn lửa ghen tị cháy rừng rực. Hắn tức tối cắn bánh mì trong tay, phát ra tiếng “ken két, ken két”, tựa như Giang Hoa ở bên trong chính là cái bánh mì kia. Hắn hung hăng cắn, thầm nghĩ đem người đàn ông kia lột da hủy cốt, vừa cắn vừa lẩm bẩm oán hận.
“Này! Anh cái sắc lang! Anh sao dám sờ tay tiểu Thập Thập chứ!”. Mà thực sự là khi Giang Hoa thay Thượng Quan Hữu Dực lau pho mát bên mép, thì Thượng Quan Thập đúng lúc cũng với tay đến, tay hai người vô tình chạm vào nhau mà thôi.
“Anh là cười cái gì? Toàn là cười *** đãng. Còn cười, đấy là bà xã của tôi, ai cho anh cười với cậu ấy?” Nam Cung Diễm giống như là nhìn thấy bà xã mình hồng hạnh xuất tường (1) mà tức giận.
Lại qua một trận “ken két, ken két”, tay hắn nắm chặt bánh mì, tựa như muốn bóp cổ Giang Hoa, khát máu nói: “Hừ! Còn nhìn, nhìn nữa, tôi liền móc mắt anh, bà xã của tôi là anh có thể nhìn sao?”
Lúc này ngoài cửa xe, một bà thím trung niên không biết đã đứng từ bao giờ, chỉ thấy bà ấy có vẻ mặt một bộ hiểu biết, chậm rãi nói: “Thì ra là bà xã xuất tường, ông xã tới bắt gian a!… Ai! Thanh niên bây giờ đúng là!”
“Bắt gian cái gì? Là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-canh-ma-toi-muon-co/356800/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.