Không biết qua bao nhiêu năm, Thập Lý Đình đã trở thành nơi cầu nguyện nhân duyên cho đôi lứa.
Góc mái nơi đây có treo rất nhiều dây đồng tâm đỏ rực, truyền thuyết kể rằng, chỉ cần treo được dây lên đó là đôi lứa sẽ kết thành lương duyên.
Có mấy vị bô lão nói, trước kia ở đây, từng có một vị tân nương đợi phu quân của mình trăm năm không bỏ.
"Vậy nàng có đợi được không ạ?" Có cô thiếu nữ tò mò hỏi.
"Đương nhiên là đợi được, nếu không Thập Lý Đình này làm sao có thể trở thành nơi cầu nguyện nhân duyên cho đôi lứa?"
Mười dặm nhân duyên, trăm năm tương tư, tình chưa hết.
Xa xa, có một đôi nam nữ dắt tay nhau bước đi, màn đêm buông xuống, đó là thế giới của bọn họ.
Lần này Sa Hoa nói muốn nhìn đèn hoa đăng, chàng nhất định phải biểu hiện cho thật tốt.
"Năm nay ngoài xem đèn hoa đăng ra, thiếp còn muốn đi nặn tượng đất, kết dây đồng tâm nữa."
"Được, chúng ta đi."
"Chàng phải kết dây đồng tâm cùng với thiếp."
"Được."
Một ông chủ sạp hàng gần đó, thấy đôi phu thê trẻ muốn kết dây đồng tâm, nhiệt tình giới thiệu, "Vị công tử này, hãy đến treo dây ở đình nhân duyên đi, thiêng lắm đấy."
Đôi nam nữ nhìn nhau mỉm cười, nắm chặt tay tiến vào biển người phía trước.
Trên cổ tay của nữ tử có một chuỗi hạt xinh đẹp, chấp niệm đã lui, màu đỏ biến mất, chỉ còn lại màu bạc sáng ngời.
Nàng chưa từng nói cho Lâm Trường biết, trăm năm qua nàng chỉ mong được thấy chàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-chang-moi-mua-ngo-dong-no/788508/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.