Vất vả tắm xong, hai người mới trở vào phòng ngủ, Trình Bác Diễn theo thói quen đi đến bên cửa sổ ngồi lên sô pha mở sách ra.
Hạng Tây ngồi ở trên mép giường nhìn anh: "Anh nói xem, hai ta tắm uyên ương, vậy mà có thể tắm bình tĩnh đến vậy."
"Không thì làm sao được đây?" Trình Bác Diễn mỉm cười: "Anh có một tay cũng không thể chơi em được, còn sợ chạm vào bả vai của em nữa."
Hạng Tây cười ha ha vài tiếng nhưng không nói gì.
"Em có muốn trò chuyện một lát không?" Trình Bác Diễn nhìn cậu: "Hay là muốn đi ngủ?"
"Em nằm thôi." Hạng Tây vỗ gối đầu: "Bây giờ em không ngủ được, trong đầu cứ như đang nấu cháo đậu, sôi ùng ục ùng ục, loạn lắm."
"Em nằm nghiêng qua bên phải đi." Trình Bác Diễn thả sách xuống đi đến bên giường, đỡ cậu nằm xuống, rồi cầm chăn kê sau lưng cho cậu: "Mấy ngày nay đều phải nằm nghiêng như vậy ngủ, hai ngày nữa rồi đi kiểm tra, anh kiểm tra lại cho em một chút."
"Em ngủ bên kia được không?" Hạng Tây nằm xuống rồi lại muốn ngồi dậy: "Em muốn lúc ngủ sau lưng em là anh."
"Mặt anh đẹp trai vậy mà em không muốn nhìn hửm?" Trình Bác Diễn chỉ mặt mình: "Có phải em có tật xấu gì không đây?"
"Ngủ nhắm mắt rồi còn thấy gì được nữa đâu." Hạng Tây cười: "Em muốn dựa vào anh."
"Vậy được, em nằm đi đừng nhúc nhích." Trình Bác Diễn đặt gối đầu qua bên kia giường, sau đó nửa ôm nửa kéo chuyển cậu qua: "Như vậy?" (2 người nằm có 1 cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-dua-lech/2463204/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.