21
Tôi thật sự không ngờ, chuyện Bạch Thư Nhã thật giả lại ầm ĩ đến thế.
Sau khi cô chủ thật của nhà họ Bạch tìm đến tận nhà, mẹ của Bạch Thư Nhã đã ôm chầm lấy cô ấy rồi khóc nức nở, cũng vì thế mà nảy sinh o án hận với Bạch Thư Nhã.
Cô ta tứ cố vô thân, lại sợ Thẩm Tiến tới tr ả th ù mình nên chỉ đành cố sống cố c h ế t bám chặt lấy Lâm Dịch.
Cũng vì thế mà Lâm Dịch chạy tới tìm tôi.
“Khương Từ, những chuyện Bạch Thư Nhã giấu anh, anh đều biết cả rồi.”
Trông sắc mặt Lâm Dịch không được tốt cho lắm: “Cái c h ế t ở kiếp trước của cô ta không hề liên quan đến em, là thân phận cô chủ nhà giàu của cô ta bị bại lộ, Thẩm Tiến biết mình không có được sự trợ giúp từ nhà họ Bạch nên mới trút giận lên đầu cô ta!”
“Cô ta không hề nói mấy chuyện này cho anh biết mà luôn giấu giếm anh.”
Tôi bình tĩnh nhìn anh ta rồi nói: “Vì cô ta không phải là con gái thật của nhà họ Bạch, vậy nên anh mới gọi cả họ lẫn tên của Bạch Thư Nhã sao?”
Lâm Dịch ngẩn người: “Gì cơ?”
“Tôi sống trong nhà họ Lâm cũng sắp được mười năm rồi, tôi là hạng người gì anh không rõ sao. Trước đây anh thích Bạch Thư Nhã, thế nên anh cũng cam tâm tình nguyện coi những lời nói dối trắng trợn của cô ta là thật.”
“Còn bây giờ, thì ra thích của anh cũng chỉ rẻ rúng đến thế.”
Tôi cười mỉa: “Cô ta không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-em-ngoai-dau-nhin-lai/38838/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.