Thất hoàng tử thoáng nhìn về phía Uyển Lâm. Hành động mờ ám này rơi vào mắt một số người, tỷ như Lục hoàng tử, An Duyệt Hiên, Nguyệt Lan, còn có cả Đại công chúa. Đại công chúa cười lạnh, xem ra nàng nên giúp hai người con của vua Cát Nhĩ Tân tìm được một vương phi hợp ý.
Tan tiệc, ai nấy trễ về lều nghỉ ngơi, một lát nữa đại hội săn bắn sẽ chính thức bắt đầu, đây là dịp mà các tiểu thư mong đợi nhất, họ có thể chiêm ngưỡng tư thế oai phong của các hoàng tử, vương tôn trẻ tuổi.
Uyển Lâm và Nguyệt Lan, cùng với phu thê An Quốc Công và An Duyệt Hiên trở về. Nhị công chúa bị Diệp quý phi tuyên đến chỗ bà, đến đây mấy ngày không thấy bóng dáng đâu khiến bà lo lắng không thôi.
“Ca, lần này huynh nhất định phải bắt về cho muội một con thỏ để muội làm vật nuôi đấy nhé.”
Nguyệt Lan vừa trở về đã lôi kéo Duyệt Hiên làm nũng.
“Muội nghĩ cả khu rừng chỉ có một mình ta đi săn thôi à, bắn được thú hay không còn chưa biết, ở đó mà còn bắt sống cho muội, không có chuyện đó đâu.”
“Biểu tỷ, nuôi động vật nhỏ rất khó, không cẩn thận sẽ làm nó chết, muội thấy tốt nhất vẫn nên để chúng tự do thì hơn.”
Uyển Lâm nhỏ giọng khuyên nhủ, nàng trước nay không bao giờ nuôi thú cưng, đối với những con thú dễ thương, ngắm nhìn thì được chứ bảo nàng ôm vào lòng nàng hơi sợ. Thời đại này không có chích ngừa gì cả, lỡ như chúng cắn một cái nàng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-menh/540624/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.