Rốt cuộc ám ảnh do dịch bệnh SARS cũng lui dần, Giang Vũ và Phương Phương cũng được cha mẹ lần lượt ngầm đồng ý cho phép qua lại, hai người này thường xuyên thể hiện tình cảm ngọt ngào kích thích đôi mắt Mạnh Yên. Cô chỉ cỏ thể tức giận dậm chân dậm tay, còn nói muốn khấu trừ tiền lương của Phương Phương.
Phương Phương đã chính thức tiếp nhận cửa hàng kinh doanh trên mạng này của Lý Thiến, cô vốn đã có kinh nghiệm làm việc cùng Mạnh Yên nên công việc cũng rất thuận lợi. Do vậy, trong công ty đương nhiên Phương Phương có văn phòng làm việc độc lập riêng biệt, không những vậy còn có thêm mấy nhân viên phía dưới hỗ trợ cô hoàn thành công việc.
Mạnh Yên cũng chuyển cửa hàng kinh doanh trên mạng của cô cho Phương Phương quản lý, dù sao cô cũng còn bận việc học ở trường, không thể nào ngồi cả ngày trước máy tính được.
Mặt hàng kinh doanh của Lý Thiến là hàng hiệu chuyên phục vụ cho đối tượng khách hàng thượng lưu, còn cửa hàng trên mạng của Mạnh Yên là mặt hàng quần áo thể thao, loại mặt hàng này tương đối kén chọn khách hàng, hai cửa hàng kinh doanh loại quần áo thời trang khác nhau, cho nên lúc nào Phương Phương cũng ở trong tình trạng bận bịu tối mắt tối mũi, nhưng hiệu quả thu được cũng rất tốt, doanh thu tăng lên theo cấp số nhân. Đương nhiên, tiền lương của cô cũng được lĩnh từ nguồn doanh thu của hai cửa hàng này, tiền tài rủng rỉnh.
Giang Vũ liếc nhìn Mạnh Yên một cái: “Tiểu Yên, cậu cần gì phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-nguoi-binh-than/1939429/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.