Mạnh Ngọc Cương thấy Diệp Thiên Nhiên vẫn kiên trì bền bỉ như vậy, cuối cùng đứng dậy đi ra ngoài đồng thời ngồi xuống uống một chén, coi như cho anh chút mặt mũi.
Sau khi cùng nhau uống mấy ly rượu thì Mạnh Ngọc Cương mới cảm thấy thoải mái, thái độ cũng có điểm thay đổi thân thiết hơn một chút.
Diệp Thiên Nhiên giúp ông rót rượu: “Chú Mạnh, cháu nghe nói trang trại chăn nuôi phải phá dỡ? Chú có tính toán gì chưa?” Đây là tin tức mới nhất được tung ra, tháng ba sang năm sẽ phải san phẳng mặt bằng tại một khu đất lớn để xây dựng khu bảo tồn thiên nhiên động vật hoang dã rộng hàng nghìn mét vuông. Một công trình rất lớn.
Cái gì? Đôi tai Mạnh Yên nhảy dựng lên, sao cô lại không biết đến chuyện này?
Mạnh Ngọc Cương có chút kinh ngạc về tin tức mà anh vừa nói, sáng hôm nay nghe Giang Hải Thiên nói tin tức này thì ông mới biết: “Có thể tính toán gì được? Chú và Hải Thiên có bàn bạc qua vấn đề này, lô đất trang trại này cũng chỉ là thuê được, cũng đành phải chuyển sang nơi khác chứ biết làm sao.”
Đây là quy hoạch của thành phố, không một ai có cách nào có thể đối kháng với chính phủ, Ông chọc vào không nổi chỉ có thể tránh thôi.
“Cha, có được bồi thường không?” Mạnh Yên cảm thấy rất lo lắng, để xây dựng lại một trang trại chăn nuôi cũng là một chuyện rất phiền phức.
“Có được bồi thường, nhưng hình như không được nhiều cho lắm.” Thực sự, Mạnh Ngọc Cương cũng không muốn trang trại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-nguoi-binh-than/1939459/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.