Mạnh Yên ngây ngô nhìn dáng vẻ cười trộm của anh: “Sao thế? Miếng sủi cảo em làm như vậy trông buồn cười lắm sao?” Tuy rằng sủi cảo cô làm không được đẹp mắt, nhưng vẫn có thể ăn được.
Vẻ mặt Diệp Thiên Nhiên đỏ bừng cười không ra tiếng, cuối cùng cũng dừng lại: “Không phải cười em, mà là mẹ anh.” Anh sợ cười thành tiếng sẽ khiến mẹ anh thẹn quá hóa giận.
“Mẹ anh làm sao?” Trong mắt cô hoài nghi, mẹ anh đâu có làm chuyện gì để cho anh phải cười như vậy chứ.
“Em không để ý hay sao? Mẹ anh vừa ghen, lại là ghen với em, buồn cười quá.” Bỗng nhiên Diệp Thiên Nhiên nghĩ ra những lời nói đầy vị chua vừa nãy của Giang Duyệt, lại càng buồn cười: “Mẹ anh cảm thấy bà ngoại quá thương em.”
Lúc này Mạnh Yên chợt hiểu ra, đồng thời cũng có chút buồn cười: “Bảo sao mẹ anh không muốn làm hoành thánh, em còn tưởng mẹ anh không muốn làm cho em ăn, chắc mẹ anh sợ mất mặt.”
Cô và Giang Duyệt chưa từng quen biết nên tâm tình của bà thế nào căn bản cô không thể biết được, nhưng Diệp Thiên Nhiên lại có thể nhìn ra, dù sao anh cũng là con trai của bà nên đó là điều tất nhiên.
Diệp Thiên Nhiên bắt đầu cười không ngừng, vừa cười vừa nói: “Đây là lần đầu tiên mẹ anh ghen, tình cảnh này rất hiếm khi gặp được, lẽ ra lúc đấy nên chụp mấy tấm ảnh làm kỷ niệm.”
Thấy anh cười đắc ý như vậy, Mạnh Yên lén lút từ phòng bếp thò đầu ra ngoài liếc mắt nhìn: “Coi chừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-nguoi-binh-than/1939479/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.