Chân Lê Mộc mới vừa đạp lên dép, phát hiện giám đốc đại nhân hả hê ngồi bên giường cười khúc khích không ngừng, "Em có ngốc hay không hả..."
Lê Mộc dùng cả tay và chân bò lên giường, trực tiếp đẩy ngã Ngả Hi, rất không nói lý lẽ đè lên người cô, "A Tây, chị bắt nạt em!"
"Lưu manh, hiện tại ai bắt nạt ai?" Hai tay Ngả Hi không có sức nhéo Lê Mộc, cũng không kháng cự, thành thật vòng tay qua cổ Lê Mộc.
"Em thấy... chị tình nguyện bị đè!" Nếu Lê Mộc có đuôi, đoán chừng lúc này vểnh đụng trần nhà.
Lê Mộc chỉ mặc một cái áo ngủ rất mỏng trên nười, Ngả Hi lo nàng lăn qua lăn lại bên ngoài sẽ bị lạnh, "Nhanh dậy mặc quần áo."
"Ừ ~~" Người ta thức dậy có tính xấu, Lê Mộc thức dậy có tính nũng, nàng uốn éo giọng nói trăm lần phát ra một tiếng "ừ", ôm Ngả Hi còn "nhúc nhích" trên người người ta, từ từ nhắm mắt cọ trái cọ phải, "Vợ ~~ em muốn vợ mặc giúp em."
Lê Mộc nói xong, không biết lấy từ đâu ra một cái áo lót màu hồng phấn...
Nếu mẹ Lê vào phòng chậm một giây, Ngả Hi sẽ tát mặt Lê Mộc một cái.
"Mười một giờ rồi mà không chịu dậy!" Mẹ Lê quyết đoán xông vào phòng Lê Mộc, "Khách tới nhà cũng không biết ra ngoài..."
Nói một nửa, im bặt, vì... khách đang bị Lê Mộc đè lên người, hai người còn ôm thành một cục.
"..." Lê Mộc bò từ trên người Ngả Hi xuống, gãi đầu một cái, nhìn thời gian thực sự mới mười giờ mà thôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-thu-mot-mat-mot-con-chung-ta-rat-xung-doi/1402016/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.