Chương 42 –Hoảng sợ
Nàng nhíu mày không thoải mái, quay mặt qua bên kia.
Ta tiếp tục nhéo một bên má nàng, nói "Bây giờ ai khi dễ ai còn chưa biết nha. Ngươi đừng quên đã uống máu của ta, sau này không được giáo huấn ta nữa có biết không?"
Tiếp tục nhéo nhéo, nựng nựng…
Chờ nàng tỉnh lại thì đã là xế chiều, so với ngày thường thì nàng ngủ lâu hơn một chút. Hương di lo lắng không ngừng, khẩn trương đi qua đi lại trước giường của nàng.
Thái hậu tỉnh lại thì nói khát nước, Hương di bưng nước ấm hầu hạ nàng uống. Uống được một ngụm thì thấy miệng chén nước có màu đỏ, nàng nghi ngờ nhìn ta.
Ta nhún vai nói "Làm việc tốt bất lưu danh"
Ta không mong nàng sẽ cảm động rơi lệ đầy mặt, nhưng mà nàng cũng không thể xem thường ta.
Ta nói "Thái hậu….không lẽ…"
"Chỉ cần một chút là có thể giảm bớt hàn chứng, không cần hoàng hậu cắt mạch máu như vậy" Nàng thản nhiên nói.
Thân thể ta run lên, cả người đứng không vững, ta nghiêng người lảo đảo. Máu của ta…không lẽ máu của ta chảy vô ích như vậy sao….
Cuối cùng nàng lại nói với ta một câu "Cảm ơn ngươi"
"Nên làm thôi"
"Nghĩ tình hoàng hậu hiếu thảo với ai gia, ai gia sẽ trọng thưởng cho ngươi" Nàng uống một chén nước mật ong, đem mùi máu trong miệng hòa tan.
Ta nói "Trước đó thái hậu giúp con dâu, con dâu vô cùng cảm kϊƈɦ"
Biểu cảm lạnh lùng của nàng cộng thêm nụ cười không chút độ ấm, nàng nói "Hoàng hậu, ai gia vẫn không đồng ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-tuong-ngoai-tinh-cua-hoang-hau-o-hau-cung-la-thai-hau/1721509/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.