Đàn ông tụ tập cùng một chỗ, chủ đề ngày càng trở nên không có điểm dừng.
Tên đàn ông này đang cười hèn mọn, đột nhiên từ một bên kia vươn ra một cánh tay, túm cổ áo gã, lập tức xách gã lên.
Hạ Tây Chấp sắc mặt sắt đen, lạnh lùng chất vấn: “Mày nói cái gì? ”“Khụ khụ khụ khụ…… A… Khụ khụ khụ… Tôi không thở được, anh thả tôi xuống… Buông tôi xuống…”Hạ Tây Chấp cầm cánh tay tiếp tục hướng lên trên, ánh mắt lạnh lùng nói, “Tao hỏi mày một lần nữa, mày vừa mới nói cái gì? ”“Khụ khụ….
Tôi… Tôi… Tôi không nói gì cả… Không phải là… Không phải là… Cái kia có người muốn xem mắt…”Hạ Tây Chấp lại nghe thấy hai chữ “Xem mắt”.
Lòng bàn tay buông lỏng.
Người đàn ông hèn mọn, chật vật ngã trên mặt đất, cổ đau đến từng đợt ho khan.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, gã thực sự cảm thấy hơi thở của cái chết.
“Cái miệng thối của mày không xứng nhắc tới Khương Dạng! Đừng để tao nghe mày nói một câu nào về cô ấy! ”Hạ Tây Chấp buông lời cảnh cáo lạnh lùng, lập tức xoay người rời đi.
Đám người ở hiện trường bữa tiệc, thậm chí còn không kịp phản ứng… Hạ Tây Chấp và Khương Dạng??!……Năm đó, Hạ Tây Chấp hai mươi lăm tuổi, Khương Dạng cũng hai mươi lăm tuổi.
Đã đến tuổi nên kết hôn.
Hạ Tây Chấp đã hỏi được địa điểm xem mắt của Khương Dạng, là ở một quán cà phê có phong cách không tồi.
Hạ Tây Chấp đến rất sớm.
Không chỉ có một mình anh, còn mang theo Tần Minh nữa.
Anh và Tần Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-vo-chong-mau-muc-nay-da-ly-hon/1194660/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.