Editor: Giản Linh Kiwi
Bên trong chiếc hộp đầy bụi bẩn đó là một cuốn nhật ký đã ố vàng.
Qua nhiều năm, những trang giấy cũ đã bị sờn rách, góc cạnh dính bụi bẩn và rêu mốc một tí.
Thời Lục để đèn pin phóng to lên xem, trên đó là chữ viết non nớt xiên xiên vẹo vẹo của học sinh tiểu học.
Ngày 8 tháng 7, trời nắng.
Hôm nay mơ thấy mẹ, mẹ thật xinh đẹp, còn cho mình ăn kẹo. Mình nhớ mẹ quá.
Ngày 10 tháng 7, mưa nhẹ.
Hôm nay đi câu cá ngoài đồng, ngã xuống bùn rồi bị ba đánh đòn một trận, hu hu.
Ngày 20 tháng 7, trời đầy mây.
Đêm nay ba nướng thỏ, ăn thật ngon, mình ăn tới ba bát cơm, vui quá đi.
Ngày 21 tháng 7, trời mưa.
Mình không thấy bé thỏ mình nuôi đâu cả, ba nói đêm qua mình đã ăn nó rồi. Hu hu hu, mình sẽ không bao giờ ăn thịt thỏ nữa!
……..
Thời Lục đọc đến đây, quay sang nhìn cô.
“Ba cậu nướng con thỏ cậu nuôi à?”
“Hình như là thế.” Thiên Huỳnh không nghĩ đến lịch sử đen tối của mình lại bị phơi bày ra như thế, cô nhìn những dòng chữ, gãi đầu, gương mặt đỏ ửng trong bóng tối.
“Hồi tiểu học hình như tớ có nuôi một con thỏ con.”
“Vậy sau đó cậu ăn nó à?”
“…Ăn.”
Thỏ thực sự rất đáng yêu, cũng cực kỳ ngon miệng…
“Tớ cũng chẳng nhớ đã để sổ ghi chép ở đây khi nào nữa.” Thiên Huỳnh bị sự ấu trĩ trước kia của bản thân làm thẹn quá hóa giận, chạy nhanh đến giật lấy cuốn sổ trong tay Thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dom-dom-mua-ha/1884928/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.