Lễ hội náo nhiệt đến tận canh ba mới kết thúc, từng chiếc đèn lồng màu sắc khác nhau vẫn treo đầy thắp sáng dãy phố yên ắng.
Tại hoàng cung, ngự thư phòng vẫn còn sáng trưng ánh nến, Diệu công công nghe thấy tiếng chuông văng vẳng báo hiệu qua canh ba, hơi khom người nói " Bệ hạ, đã muộn rồi. Xin người chú ý long thể."
Nặc Phong đặt tấu chương đang xem dở qua một bên dùng tay nhéo nhéo ấm đường nhíu chặt, Diệu công công lập tức tiến tới giúp đế vương đấm bóp vai tiện thể bảo nội thị bưng lên một ly trà an thần.
Nặc Phong khoác tay " Không cần, trẫm muốn vào thiên điện nghỉ ngơi."
Thu quốc đất đai màu mỡ, rộng lớn, từ thủa ban sơ cũng đã trải qua vô số lần thay đổi triều đại nhưng người chân chính lo cho muôn dân sung túc chỉ có vị đế vương hiện tại - Nghĩa Yến đế, Nặc Phong. Lời đồ nói ba mươi năm trước vị này là quốc sư được tôn kính nhất Thu quốc, một lòng trung thành với triều đại trước đó nhưng vì nghi kị của tân đế quá sâu cử người đuổi giết Nặc Phong, Nặc Phong phẫn hận nổi dậy lật ngôi, xưng Nghĩa Yến đế. Nghe nói Nghĩa Yến đế xuất thân bần hàn nên rất hiểu nỗi khổ cực của nhân dân phải chịu nên Nghĩa Yến đế không xa hoa lãng phí, không tuyển tú lập phi, chỉ lập một vị hoàng hậu duy nhất lo cho truyện trong lục cung đúng là chuyện trước nay chưa từng có.
" Ra ngoài." Vừa bước chân vào thiên điện Nặc Phong đã đem tất cả nội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-cua-ngoi-trong-nha-hoa-tren-troi-roi-xuong/299643/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.