Tôi nhặt được một con cáo nhỏ.
Là một con cáo có bộ lông trắng mềm mại, ngoan ngoãn nằm trên đùi tôi, trên gương mặt gầy gò nhỏ bé là đôi mắt vàng rất đẹp, giống như vàng được nung chảy đều tụ lại trong đôi mắt ấy.
Anh mặc chiếc áo trắng của tôi, dưới vạt áo rộng thùng thình lộ ra tay chân nhỏ gầy, trên cánh tay còn có rất nhiều vết thương cũ đánh bằng roi.
Không phải là tôi đánh anh ấy.
Lúc tôi nhặt được anh, anh đã mang bộ dạng rách nát như vậy rồi, chẳng qua chỉ là một túi da xinh đẹp khoác trên bộ xương khô, trong đôi mắt vàng óng xinh đẹp kia chẳng có gì, thi thoảng mới khẽ khàng chớp một lần.
Anh ngồi ở chỗ rẽ vào nhà tôi, nếu không để ý thì sẽ bị nhầm với những kẻ lang thang không nơi nương tựa.
Theo lý mà nói thì anh đã bị quản gia đuổi đi rồi.
Nhưng là tôi thấy anh.
Quần áo trên người anh dù rất bẩn thỉu, nhưng chất vải lại rất tốt, đều là hàng thủ công.
Gương mặt bẩn thỉu vô cùng, tắm rửa sạch sẽ liền lộ ra ngũ quan xinh đẹp.
Đưa tới bệnh viện kiểm tra mới biết anh đã trở thành một kẻ ngu ngốc do bị vật nặng đập vào đầu.
So với bộ dạng lúc tôi vừa thấy, trên người cũng chẳng có thứ gì để chứng minh thân phận, không khó để suy ra anh bị cướp.
Lẽ ra tôi nên đưa anh tới đồn cảnh sát.
Nhưng nhìn vết thương trên người anh, da thịt trắng ngần chằng chịt vết roi đánh đã lành.
Trên lưng anh còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-cau-cao-cat-trong-tay/124712/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.