Nhờ Hermione ban tặng, thời điểm Sirius và Harry chặn tôi lại trên con đường trở về hầm Slytherin, tôi không hề cảm thấy ngạc nhiên.
Sirius đem Harry kéo đến một bên, thì thầm bên tai Harry gì đó. Sau đó vỗ vỗ lưng cậu ấy và đẩy cậu ấy một cái khiến Harry lảo đảo.
Harry miễn cưỡng đứng thẳng, do do dự dự tiến về phía tôi.
Tôi đau đầu liếc nhìn Sirius một cái, chú ấy khoanh tay đứng dựa vào tường, đặc biệt hướng tôi nở một nụ cười rạng rỡ khoe hàm răng trắng bóc.
”Sylvia…” Harry bất an quay nhìn Sirius một cái, ấp a ấp úng nói, “À…ừ…tớ nghe Hermione nói…cậu chưa có bạn nhảy…”
”Đúng vậy.” Tôi ôn hòa nói, nhìn thẳng vào mặt Harry.
Harry ho khan một tiếng, ánh mắt xanh biếc nhìn xuống sàn nhà.
”Vậy…cậu có muốn cùng tớ đến vũ hội không?”
Tôi còn chưa kịp trả lời, phía sau Harry truyền đến một giọng nói.
”Nhường đường một chút.” Giọng nói lạnh lùng của Draco vang lên.
Harry theo bản năng tránh sang một bên.
Draco từ phía sau cậu ấy đi tới. Cậu lạnh nhạt nhìn tôi một cái, quay nhìn Harry, châm chọc nói: “Nguyên lai Cứu thế chủ còn có sở thích đứng giữa đường làm chướng ngại vật!”
Harry đỏ mặt khi nghe thấy cai biệt hiệu kia. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên Draco biểu hiện rõ ra sự khinh thường đối với Cứu thế chủ, không đợi Harry phản kích, cậu nâng cằm kiêu ngạo đi qua.
Tôi thở dài trong lòng một cái. Chỉ sợ lần gặp ngoài ý muốn này làm cho sự hiểu lầm giữa chúng tôi càng ngày càng sâu.
”Thật xin lỗi.” Harry
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/1774303/quyen-4-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.