7.3.1995
“Súc sinh! Đồ đê tiện! Nghiệt chủng dơ bẩn! Tạp chủng, quái thai, kẻ quái dị, mày cút khỏi nhà tao! Chúng mày làm sao dám làm bẩn căn nhà của ta mà tổ tiên...”
Lupin đi từ trên lầu xuống, kéo mành che lại, ngăn lại phu nhân Black đang mắc bệnh tâm thần thét chói tai.
Anh nhìn lại người bạn thân đang ngồi trong đại sảnh – như bình thường thì Sirius Black mới là người không kiên nhẫn khi phu nhân mắng chửi.
Đèn tường mờ mờ chiếu lên một bên mặt tuấn tú của Sirius. Anh đang cau mày, hai tay chống lên bàn, nhìn tờ báo để trước mặt mà tâm sự nặng nề, giống như là không có tâm tư để ý tới mẹ mình gào thét.
Lupin mang theo chút thản nhiên đi tới.
“Đang xem... báo?” Anh đi từ phía sau lên, chú ý tới thông báo mà người bạn mình đang chăm chú nhìn.
Trên ảnh chụp là một người phụ nữ búi tóc, mặc một trường bào thắt lưng đen, đội trên đầu là chiếc mũ lông chim, nụ cười rụt rè lại đoan trang giống như bất kỳ cô gái quý tộc nào được gia tộc giáo dục. Bên cạnh là một cô bé có mái tóc đen xoăn mặc áo choàng dài đeo huy chương nhà Slytherin, ánh mắt có chút lo lắng, quay đầu nhìn mẹ mình.
“Sylvia Hopper?” Giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám nhận ra học trò của mình. Anh nhìn lên dòng chữ phía trên, “Con gái của tiểu thư Sadie? Sirius... Tôi nhớ là anh đã nói, mẹ của con bé là một Muggle.”
“Tôi đã nghĩ thế.” Sirius không yên lòng trả lời, ngón trỏ gõ gõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/1774324/quyen-5-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.