Phần thảm cuối cầu thang bị cuộn lên. Những tiếng kẹt kẹt như là từ sâu trong lòng đất truyền lên, phiến đá dưới tấm thảm dịch ra, lộ ra một cái cửa tối om cùng với một đoạn đường kéo dài xuống cầu thang dưới lòng đất.
Tôi lưỡng lự đi theo cầu thang, chậm chạp đi xuống. Thấy những hòn đá màu xanh đen được xếp chồng lên nhau tạo thành bức tường, đèn treo tường sáng lên theo bước chân của tôi.
Công trình cải tạo điện của Blaise cũng không có nơi này, ánh sáng mờ nhạt tỏa ra từ những ngọn nến, ánh sáng lập lòe không ổn định chiếu cầu thang cuối lầu.
Trong phòng lớn, không khí cũng không nặng nề giống như trong tầng hầm, lúc tôi đứng lại còn có thể cảm giác được có gió trong phòng, hiển nhiên là thiết bị thông gió ở đây vẫn sử dụng tốt.
Ba mặt tường treo rất nhiều kệ tinh xảo, trong đó một số thứ kỳ lạ được đựng trong bình thủy tinh, nhưng cũng có những kệ để trống; trên một bức tường khác có một cánh cổng sắt rất nặng nề và to lớn, trên cửa có rất nhiều hoa văn chạm khắc nổi.
Khi tay tôi chạm đến cánh cổng sắt thì cánh cửa trông nặng nề vậy mà mở ra không có một tiếng động nào.
Bên trong là một thư viện thật lớn, vô cùng sạch sẽ, hiển nhiên là dù nó có bị chôn vùi trong lòng đất thì các tiểu gia tinh cũng không quên vệ sinh chúng. Trên sàn nhà trải thảm lông mềm mại màu xám để khi đi bộ trên nó sẽ không tạo ra âm thanh. Giá sách cao lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/1774326/quyen-5-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.