Editor: votam
Beta: Quyền Khuyên, Du
Hai người cha đang ở bên cạnh tôi, quan sát nhau một cách cẩn thận.
Tôi không thể nào biết được là màu đen hay màu xám, trong hai ánh mắt đối diện nhau này đang bao hàm cảm xúc gì đó, nhưng ít ra tôi có thể nhìn ra, rõ ràng hai bên cũng không chờ mong đối với lần gặp nhau ngoài ý muốn này.
Tôi thở dài một hơi, có lẽ đợi một ngày nào đó bọn họ có thể ở chung với nhau chính là nằm mơ giữa ban ngày.
“…Snape.” Làm tôi ngạc nhiên là chú Sirius khô cằn mở miệng trước, có lẽ chú ấy cảm thấy cần phải giữ gìn mặt ngoài lễ độ với cha dượng của con gái.
Giáo sư Snape nghi ngờ nhướng mày, ông ấy cảnh giác nhìn chú ấy.
Chú Sirius lộ ra ý tứ “tôi không có địch ý” đối với ánh mắt soi mói của ông ấy, tươi cười có chút vặn vẹo, giống như chú ấy cười với ông ấy là đang muốn mạng chú ấy.
Giáo sư Snape từ từ cong khóe miệng, từ trong lỗ mũi nhẹ nhàng hắt ra hơi thở khinh miệt. Sau đó ông ấy tiếp tục đi tiếp, áo choàng đen sau lưng mở rộng giống như cánh dơi.
Chú Sirius lập tức bị hành động của giáo sư Snape chọc giận, chú ấy luôn dễ dàng bị chọc giận, rồi sau đó giả vờ như tương đối am hiểu việc chọc giận người khác.
“Này, Snape!” Chú Sirius tức giận nói, rồi nhanh bước theo sau. Tôi không thể không giữ chặt chú ấy, để tránh việc có thể gây tranh cãi hoặc tệ hơn.
Làm tôi cảm thấy vô cùng may
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/384220/quyen-4-chuong-220-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.