- Lên thuyền, mỗi thuyền không chở quá 4 người! – tiếng ồm ồm của lão Hagrid vang lên như sấm
Neville, Harry, Ron cùng Hermione ngồi chung 1 tàu, thật không may, Malfoy, Crabbe và Goyle cùng Ngọc Minh ngồi chung 1 tàu. Trên đường đi, Malfoy cứ gằm gè nhìn Ngọc Minh, nhưng khi Ngọc Minh quay lại nhìn nó thì nó lại giả vờ quay đi
- Này Malfoy – Ngọc Minh lên tiếng trước
- Cái... cái gì – thằng bé sợ run, làm Ngọc Minh cảm thấy mình mới chính là nhân vật phản diện
- Oán thù nên giải không nên kết, hòa không? – Ngọc Minh chủ động làm hòa. Thực ra Malfoy cũng không xấu lắm, có câu nói buông đao sát sinh, lập địa thành phật, phút cuối Malfoy biết quay đầu, dừng cương trước vực thẳm thể hiện hắn cũng chưa hoàn toàn bị hắc ám ăn mòn, chẳng qua là ganh tị với Harry và muốn nổi bật mà thôi
- Đồng... đồng ý...- Malfoy cũng không phải ngu ngốc, Ngọc Minh là cao thủ, điều này hắn tự thân cảm nhận thấy (cái trán vẫn còn hoa văn đồng xu Galleon kia kìa),mà cao thủ thì ở đâu cũng được tôn trọng
- Ta tên Ngọc Minh. Như ngươi cũng biết đấy, trẻ mồ côi
- Ta là Draco Malfoy, dòng họ Malfoy, người có thể... – vừa định lên mặt, chợt nhìn thấy ánh mắt nửa như cười nửa như nhìn trò hề của Minh, thằng nhóc nuốt nước bọt – ...gọi ta là Malfoy.
Giống như Pansy Parkinson, Malfoy cũng nắm khá vững những kiến thức cơ bản, và đôi khi thằng nhóc còn được rèn luyện những lời nguyền hắc ám ở nhà, cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-phu-thuy-hang-dau/1377583/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.