- TRÒ NGỌC MINH! THÔI NGAY CÁI TRÒ LỐ BỊCH NÀY LẠI – Mụ Umbridge tức giận đến đỏ phừng cả mặt, hét lớn
- Được rồi cô cái Ô, không cần phải hét to như thế đâu, tôi có bị điếc đâu – Ngọc Minh lười biếng trả lời trong tiếng cười khúc khích của cả lớp
- Được lắm! TÔI KHÔNG DẠY NỮA. TRÒ … - Mụ Umbridge dùng ngón tay múp míp của mụ chỉ vào Ngọc Minh, rồi di sang nhóm học trò bên cạnh – VÀ CẢ CÁC TRÒ NỮA, ĐỪNG HÒNG CÓ ĐƯỢC CHỨNG CHỈ O.W.L (CHỨNG CHỈ PHÙ THỦY THƯỜNG ĐẲNG) MÔN CỦA TÔI.
Nói rồi mụ hung hăng xô cửa cái ầm chạy ra ngoài. Smose và vài đứa khác lo lắng và oán hận nhìn Minh một cái rồi vội chạy theo. Minh mỉm cười nói:
- Ok, mụ già xấu tính đã biến rồi. Chúng ta bắt đầu với bài học của mình nào. Hôm nay sẽ học về thần chú nguyền rủa Nỗi đau vĩnh hằng và phản nguyền. Mọi người kê bàn lại thành hình tròn nào…
Vậy là dưới sự hướng dẫn của Minh, đám học sinh nhà Slytherin bắt đầu vung vẩy đũa phép, bắn ra những lời nguyền và phản nguyền đủ loại màu sắc. Minh thì ở ngoài quan sát, sửa lại những sai lầm mà tụi nhóc mắc phải, đồng thời bảo đảm sẽ không ai bị thương trong khi tập luyện.
- Malfoy, cao tay lên, ma pháp của cậu thường đánh vào phía dưới hông của kẻ thù, rất dễ né tránh.
- Will, ánh mắt của cậu luôn dõi vào điểm mà cậu muốn tấn công, đối phương rất dễ đoán được và ngăn chặn. Tập cách đánh lạc hướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-phu-thuy-hang-dau/221094/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.