Chương này buồn sương sương nên mấy cô cẩn thận.
Mạnh tim thì nhẹ nhàng bình tĩnh, yếu tim thì thủ sẵn khăn giấy.
Cố gắng vượt qua rồi nhớ like và comment ủng hộ để chương mới ra sớm nè :333
P/s: Chưa sửa chính tả, yêu thương ❤︎
...
Bên trên tầng hai, Kazuha chẳng biết gì về việc cả căn nhà đã tiếp tục thay đổi vị trí, cô nhíu mày, căng mắt nhìn kẻ không mời mà tới trước mặt:" Tại sao ngươi lại ở đây, Thượng Tam?"
" Thế nào? Không muốn nhìn thấy ta?"
Hắn thẳng thừng nhảy vào trong gian phòng, sau khi xác nhận đã tránh được hoàn toàn ánh nắng mặt trời, Akaza liền quăng cây dù đang cầm xuống đất, phủi tay nói:" Vướng tay vướng chân, phiền phức."
Kazuha nhịn không được than nhẹ.
Còn chưa tách ra được bao lâu mà đã gặp lại rồi...
Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Akaza chẳng thèm để tâm đến dáng vẻ chán nản của cô, bình thản nói:" Hôm đó rời đi gấp gáp như vậy... hại ta còn lo nàng bị người khác bắt mất."
Biểu hiện của hắn bình tĩnh hệt như đang cảm thán thời tiết hôm nay mát mẻ ghê, khiến cho Kazuha chả hiểu nổi dụng ý rốt cuộc là gì.
Cô nhăn mày, thấp giọng nói:" Ta còn có cả tá nhiệm vụ phải làm, không rảnh để ở một chỗ đo co với ngươi."
" Đo co?"
" Tình cảm của ta đối với nàng... lại bị xem là đo co?" Akaza nhíu mày, thần sắc của hắn trở nên ngưng trọng lạ thường, lạnh lùng bước về phía cô.
Kazuha chẳng thèm nể nang tuốt kiếm, đôi đồng tử màu hổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-kimetsu-no-yaiba-tru-cot-dau-tien/539025/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.