Chính thức trả vai cho Mui trong chương này, hổm rày chắc cũng ủy khuất ẻm lắm rồi :))
Nhớ like và comment trong chương để ủng hộ nha, yêu mấy cô nhiều.
...
Đã lâu không gặp?
Lâu gì chứ? Nhiều lắm cũng chỉ cách có nửa năm.
Cái này cô không đáp sai đâu, bởi vì đối với các trụ cột mà nói, quanh năm suốt tháng không nhìn thấy mặt nhau là chuyện hết sức bình thường.
Thế nhưng trước khi nói đến chuyện này thì–
" Tại sao cậu lại ở đây?"
Thiếu niên không trả lời cô, cậu nhấp môi, chậm rãi hỏi:" Lời hứa... còn tính không?"
Kazuha khó hiểu nhướn mày:" Gì?"
" Mà khoan đã, trình bày cho tôi câu chuyện đang diễn ra trước có được không?" Cô liếc mắt chỉ vào hai thư đồng canh cửa cùng với một đám gia nhân có thực lực hơn người nằm chễm chệ ở dưới đất kia.
"..."
Đồng tử màu xanh nhạt khẽ nâng lên, Muichirou biểu tình ngưng tụ rũ mi mắt, bày ra bộ dạng thật xứng với hai chữ ủy khuất.
Quạ Kasugai của cậu không biết từ đâu bay đến, mở miệng than trách:" Hình trụ, ngài sao lại có thể quên đi lời hứa với chủ nhân nhà ta như vậy!?"
" Vào một ngày không lâu của tháng trước đây, nếu không phải vì Kasugai của ngài đến cật lực cầu xin, thì đời nào chủ nhân dấu yêu của ta lại phải chịu cảnh bỏ lỡ thời gian nghỉ ngơi của mình, mất hơn nửa tuần đến giúp đỡ chứ??"
Nó vuốt ngực thuận khí một hồi, sau đó sang chảnh ngẩng đầu:" Tuy chủ nhân nhà ta là một trụ cột gϊếŧ quỷ nghiêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-kimetsu-no-yaiba-tru-cot-dau-tien/539033/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.