Nhớ like và comment thường xuyên để ủng hộ truyện và giúp ta có tinh thần ra chương mới nha :33
P/s: Lại là một buổi tối chưa sửa chính tả hihi ^^
...
Đường núi vừa dốc vừa chóng vánh, Kazuha cõng Tanjirou trên vai, chậm chạp lết đến trước nhà của Urokodaki.
" Rầm!"
Cửa chính đột ngột đổ sập xuống, làm lộ ra thân ảnh thiếu nữ xinh đẹp đến quá phận, mái tóc đen dài óng ả tận thắt lưng, sườn mặt thanh tú cùng đôi mắt màu hoa đào khẽ buông xuống, dáng vẻ dịu dàng mềm mại, khiến người ta không nhịn được muốn tiến tới bảo vệ.
" N-Nezuko!"
" Là em phải không? Nezuko!?"
Tanjirou đờ đẫn men theo cánh tay của Kazuha nhảy xuống, thất tha thất thiểu chạy qua:" Nezuko-! Nezuko-!!"
Thiếu nữ nghiêng đầu hướng cậu quan sát một chút, sau đó không do dự nhào tới ôm lấy.
" Hức hức..." Tanjirou vươn tay bấu víu áo khoác ngoài của em gái, khổ sở trách móc:" Con bé này, sao tự dưng em lăn ra ngủ lâu quá vậy, mãi không thức..."
" Làm anh cứ tưởng mình đã mất em rồi chứ-!"
Nezuko không đáp tiếng nào, chỉ yên lặng ghì chặt anh trai.
Kazuha hỏi chấm đầy đầu:"..."
Cô cõng người đến muốn còng lưng ra đây này thấy không??
Còn chưa kịp nhận được câu cảm ơn nào thì người ta đã vội vã diễn một màn cách biệt trùng phùng với em gái rồi.
Làm ơn thương xót thân già cùa tôi một chút đi!
" Lạch cạch..."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-kimetsu-no-yaiba-tru-cot-dau-tien/539039/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.