Hai khỏa mềm mại không ngừng ma sát qua lớp áo. Ta cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, hơi thở dần khó nhọc.
Vũ nhi ngước mắt nhu tình mà ngập nước nhìn ta. Du͙ƈ vọиɠ theo đó mà ban biến. Nàng run rẩy hai vai:
- Hức... Dương... ta... ta... lo... cho... Nhan tỷ... Đông Phương tỷ...hức...
Nhan nhi, hình ảnh đẫm máu đó lại hiện về. Ngực ta lại đau thắt lại, toàn thân nóng rực như bị thiêu đốt. Tai ta ù ù mơ hồ nghe tiếng khóc cùng lo lắng của Khuê Vũ. Mắt ta dần tối sầm lại. Hình ảnh cuối cùng ta nhìn thấy thực sự khó phân thực ảo. Tại sao lại xuất hiện các nàng? Nhan nhi, Vũ nhi và cả Đông Phương, tại sao họ lại ở đây?
.
.
.
.
.
Hai thân ảnh ẩn nấp trong làn sương mờ hư ảo. Bạch y nữ nhân toàn thân nhuốm máu nằm trong vòng tay của nữ nhân khác. Tiếng khóc bi thương dần chuyển thành tiếng cười man rợ. Cảnh tượng này quả thực rất quen. Quen đến mức đáng sợ. Lồng ngực ta quặn thắt, cảm tưởng ai đang bóp nát ngực mình.
Nhan nhi đứng trước mặt ta mỉm cười, nàng đưa tay như muốn ôm ta. Không cần suy nghĩ, ta chạy đến ôm nàng. Nhưng thứ ta ôm phải là không khí. Hoảng hốt tìm kiếm, nàng đứng nơi khác, vẫn mỉm cười dang tay đợi. Ta lại chạy đến, chạy nhanh hơn. Ta sợ chỉ cần chậm một giây nàng cũng sẽ biến mất. Dù ta cố đến đâu vẫn không thể chạm đến nàng. Nàng xuất hiện rồi biến mất.
Ta sợ hãi hét lên. Từng giọt mồ hôi rơi lã chã. Tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-phuong-nguoi-la-chinh-that/1638619/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.