Lại nói, khi bên ngoài doanh trại có những tiếng hò reo vang dội như muốn tập kích quân doanh, thì bên trong doanh trại, tướng sĩ quân Chiêm ai vẫn cứ làm việc nấy, ai canh gác tiếp tục canh gác, ai ngủ cứ tiếp tục ngủ. Đặc biệt là số thương binh và những người phải cõng thương binh, do cả ngày hành quân mệt nhọc nên đều kiệt sức, ngủ say như chết. Cả bọn đều lo dưỡng sức cho cuộc hành quân ngày mai. Lúc này đây, quân Chiêm sợ nhất là thời gian hành quân ban ngày, không biết rồi sẽ gặp phải chuyện khủng bố gì nữa. Thủ đoạn của Đông Giang tộc khiến cả bọn không lạnh mà run. Cả Chiêm tướng cũng vô kế khả thi, không biết đường nào mà đề phòng.
Lúc này, từng làn gió mát thổi tới, đám quân Chiêm canh gác còn rất cao hứng, thậm chí có người nói :
- Tối nay trời còn không tệ nha. Ăn no rồi, còn có gió mát, thật là sung sướng. Chả bù với tối qua, trời nóng không chịu được.
Bên cạnh lập tức có người tán đồng :
- Đúng thế ! Đúng thế ! Xem ra vận xui sắp rời khỏi chúng ta rồi. Ngày mai tình hình có thể khá hơn.
Giữa lúc đó chợt có người bảo :
- A ! Không đúng nha ! Sao bọn mọi cứ hò reo mãi không dứt vậy nha. Bọn chúng không mệt thì chúng ta cũng thấy mệt.
Những người còn lại đều lắng tai nghe, rồi gật gù nói :
- Phải đó nha. Mấy đêm trước bọn chúng chỉ kéo đến reo hò một lúc thôi hà.
Chính giữa lúc bọn quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-phuong-than-thanh-de-quoc/1649029/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.