Lại nói, khi nghe báo Đào Anh đã trở về, bọn Giang Phong liền vội trở về Thái An Đại Viện, nơi Giang Phong ở và làm việc, nằm ngay chính giữa hành doanh. Giang Phong sống ở đó, ngay bên cạnh là khu trang viện của chúng thủ hạ, là trung tâm của cả hành doanh, được cư dân gọi là ‘quan lại khu’. Bọn Quảng Tế Pháp sư tuy chỉ là thủ hạ của Giang Phong, không phải quan chức của triều đình, nhưng trong mắt dân chúng không có gì phân biệt cả. Có khác chăng là bọn họ đối xử với dân chúng tốt hơn mà thôi.
Vào trong đại sảnh, thấy Đào Anh mãn diện phong trần, Giang Phong nói :
- Ngươi cũng không cần vất vả quá như thế. Ta chỉ phái ngươi đi theo nắm bắt tình hình thôi, không cần quá khẩn trương. Tin tức biết sớm hay muộn thì cũng vậy cả mà.
Đào Anh vội nói :
- Làm việc cho đại nhân. Thuộc hạ phải tận tâm tận lực.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Thôi được rồi. Chuyện thế nào ?
Đào Anh nói :
- Hồi bẩm đại nhân. Trần Đô tướng dẫn quân đi đường núi vào đất Chiêm, nhưng đi cách thủy quân quá xa, hai bên không tiếp ứng được nhau, thành ra bộ quân thiếu lương, phải rút về.
Quảng Tế Pháp sư lắc đầu nói :
- Cơ hội tốt như thế, bỏ qua thật đáng tiếc.
Giang Phong nói :
- Quý Ly muốn giương uy với thiên hạ, bị gã làm hỏng việc, thế nào cũng tức giận. Gã Trần Tùng khó tránh khỏi trọng phạt, nhưng có lẽ không đến nỗi chém đầu.
Quảng Tế Pháp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-phuong-than-thanh-de-quoc/1649045/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.