Lại nói, Giang Phong cảm thấy trong người có gì đó khác lạ, liền tĩnh tâm định thần, cố tìm xem cảm giác đó là gì. Sau một hồi lâu, Giang Phong chợt cảm thấy nơi bụng nóng dần lên. Cái gì thế nhỉ ? Chăm chú theo dõi cả nửa ngày, Giang Phong mới cảm giác được dường như có một khối khí nóng di chuyển bên trong bụng. Tình tiết này có vẻ rất quen. À phải rồi, nội lực chăng ? Trong các truyện võ hiệp hay xuất hiện tình tiết này. Chẳng lẽ vô tình ăn phải kỳ trân dị bảo gì đó nên có được nội lực chăng ? Không lẽ nào ? Việc ăn uống của Giang Phong được chúng thủ hạ lo liệu kỹ lắm mà. Dù sao cũng phải thử mới được.
Nghĩ gì là làm ngay, Giang Phong gọi chúng thủ hạ đến phân phó công việc, rồi bế quan. Trước đó không quên mang theo các bản đồ kinh mạch huyệt đạo và các sách y học. Giang Phong vốn không rành mấy thứ này, cần có sẵn sách vở để nghiên cứu.
Nhớ lại xem, các cao thủ thường dẫn nội lực vào các kinh mạch, xung phá huyệt đạo. Giang Phong liền treo mấy bản đồ kinh mạch lên trước mặt, rồi tưởng tượng, đúng, tưởng tượng luồng khí nóng đi vào một mạch nào đó. Giang Phong không biết vận khí, cũng chẳng biết luyện công, chỉ có thể tưởng tượng thôi.
Tưởng tượng, rồi tưởng tượng, …
Ba tháng sau …
Giang Phong xuất quan, thần thái đã khác hẳn trước kia. Khác như thế nào ư ? Do Giang Phong bế quan suốt ba tháng, không đi đâu, nên nước da trở nên trắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-phuong-than-thanh-de-quoc/1649070/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.