Sáng Chủ nhật, Jimmy thức dậy trong âm thanh văng vẳng của tiếng trống hội từ xa vọng lại.
Không phải là tiếng trống nhàn nhạt và tiếng chũm chọe chan chát của một ban nhạc đeo khuyên mũi trong hộp đêm ngột ngạt mà là tiếng trống nện bùm bùm, dồn dập, hùng hồn của một đoàn quân nhạc đang đóng ngay bên ngoài Buckingham. Rồi đột nhiên vang lên một tiếng kèn đồng yếu ớt, lạc nhịp. Thế nhưng đó cũng chỉ là một âm thanh xa xôi văng vẳng lại từ cách đó nhiều dãy nhà và gần như tắt ngấm ngay khi chạm đến tai hắn. Trong sự tĩnh lặng tiếp theo đó, hắn nằm im lắng nghe những tiếng động khẽ khàng của buổi sáng Chủ nhật muộn - một buổi sáng đầy nắng dựa vào vạt nắng vàng sậm phía bên kia rèm cửa. Hắn nghe thấy tiếng gật gù của đám chim bồ câu đậu trên bậu cửa sổ và tiếng sủa khô khan của một con chó dưới phố. Hắn nghe thấy tiếng cửa xe ô tô mở ra, đóng vào và chờ đợi tiếng động cơ nổ máy nhưng mãi mà không thấy, và rồi hắn lại nghe thấy tiếng trống bùm bùm, ngày càng tự tin, mạnh mẽ hơn.
Hắn nhìn chiếc đồng hồ trên bàn ngủ, đã mười một giờ trưa. Lần cuối cùng hắn ngủ muộn như thế này là từ cách đây… hắn thực tình nhớ không ra. Có lẽ là từ nhiều năm trước. Dễ tới một thập kỷ cũng nên. Hắn nhớ lại những ngày mệt nhoài vừa qua, cái cảm giác quan tài của Katie nâng lên hạ xuống như một cái cầu thang máy trong người hắn. Và rồi hắn nhớ đêm hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-song-ky-bi/1629098/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.