Tôi chờ em ra.
Thanh âm rõ ràng của Tần Hiển từ ngoài truyền vào.
Tô Kiều gắt gao nắm chặt tay nắm cửa, thân thể căng cứng, giống như tâm trạng căng thẳng tột cùng của cô lúc này.
Có người muốn đi ra ngoài, Tô Kiều cũng không cho, cứ như thế đứng chôn chặt ở trước cửa.
Đôi mắt cô đỏ hoe, trên mặt giàn giụa nước mắt, cô cắn chặt răng, giống như đang liều mạng khắc chế cảm xúc dữ dội trong lòng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mấy cô nữ sinh muốn đi ra ngoài hình như khá lúng túng, hai mắt nhìn nhau rồi nhìn cô, nhất thời không biết làm sao với hành động kì lạ của cô gái trước mặt.
Đầu óc Tô Kiều trống rỗng, tình huống này quá bất ngờ, cứ như thế tự nhiên gặp lại, làm cô bối rối đến không biết ứng đối ra sao. Trái tim đập liên hồi tựa hồ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tần Hiển vẫn đứng ở bên ngoài.
Thời gian như ngừng trôi, mỗi phút ngắn ngủi trôi qua đối với anh dài dằng dặc như đang tra tấn, như đang thách thức giới hạn của anh.
Tô Kiều vẫn kiên trì đứng bên trong, tránh mặt anh, thậm chí không có nửa điểm muốn đáp lại anh.
Anh tìm cô 8 năm, cũng chờ đợi 8 năm đằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-tam-vi-em/1163374/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.