Đến khi Lâm Na bị đuổi đi, Tô Kiều rốt cục cũng cảm thấy thanh tịnh hơn.
Mấy cô bé nhân viên trong nhà hàng sợ cô buồn đều vây quanh an ủi Tô Kiều.
Tô Kiều cười nói: “Các em không thấy cô ta tức giận đến xanh mặt à? Giờ người uất ức nhất là cô ta, chị không sao?”
Tô Kiều một chút buồn bã cũng không có, tâm tình cô đang cực kì tốt, trong đầu cô giờ chỉ có Tần Hiển, làm gì có thời gian để ý mấy người không đáng chứ.
Tần Hiển muốn cô 4h chiều qua công ty anh, nhưng cô ngồi trong cửa hàng đến 12h mà đã thấy nhớ.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô và Tần Hiển xa cách nhiều năm như vậy, thật vất vả mới có thể ở bên nhau, thật vất vả mới có thể nắm tay nhau đi hết cuộc đời, thật vất vả mới có thể trở thành một gia đình, cô hiện tại thật sự muốn thời thời khắc khắc ở bên anh, hận không thể bù đắp hết thảy quãng thời gian 8 năm bỏ phí kia.
Nghĩ rồi, cô liền nhắn tin cho anh nói: “Em đến ăn trưa cùng anh được không?”
Lúc đó Tần Hiển còn đang họp, nhìn màn hình điện thoại di động sáng lên dưới bàn, ánh mắt anh đảo qua, phát hiện ra là tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-tam-vi-em/1163413/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.