Khi Qúy Hành ngước mắt lên, anh không kịp thu lại sự lạnh lùng trong mắt. Người đàn ông đứng bên xe lạnh lùng và trang nghiêm, xung quanh còn toát ra một cỗ khí tức lạnh lùng xa cách, sau khi nhìn thấy Huyền Thanh cách đó không xa, vẻ mặt lạnh lùng lãnh đạm dường tan biến như băng tuyết của mặt trời. Cô gái bên cạnh anh cũng quay lại nhìn cô mỉm cười. “Huyền Thanh, cô xuống rồi à.” Cô ta tỏ vẻ quen thuộc nói với cô: “Qúy Hành đã đợi cô rất lâu rồi.” Qúy Hành làm ngơ trước lời nói của cô ta, cũng không đáp lại lời cô ta, anh liền bước một bước dài sải bước về phía Huyền Thanh. Vừa đi, anh còn phủi phủi vào những chỗ mà Vưu Ngọc Dao đã chạm vào, giống như có một dính thứ gì dơ bẩn vừa dính vào áo anh. “Em mệt à?” Anh rất tự nhiên nhận lấy chiếc áo khoác từ tay Huyền Thanh khoác lên cánh tay anh, tay còn lại quàng qua vai cô, ân cần cúi đầu hỏi cô. Một đôi lông mày sâu thẳm nhìn cô, giọng nói trầm thấp đầy từ tính. Huyền Thanh thu hồi ánh mắt, khẽ lắc đầu. Cô nhận thấy ánh mắt của Vưu Ngọc Dao có chút ghen tức vì thấy Qúy Hành cố tình lơ là cô ta, khóe miệng tuy vẫn mỉm cười nhưng lại có chút gượng ép. “Em đi đây, không làm phiền anh nữa.” Vưu Ngọc Dao cuối cùng cũng duy trì được nụ cười cho tới lúc vẫy tay với bọn họ, sau đó cô ta liền quay người rời đi, dáng vẻ có chút cô đơn. Người đàn ông vẫn không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-bat-on-nhu-xi-tai/377341/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.