Nghê Linh: Cho nên anh ta nói như vậy thật à?? Trong lúc trên xe còn có tài xế?!
Khương Tri Ly: Đúng vậy đúng vậy, tớ cảm thấy có thể là anh ấy bị cái gì k1ch thích....
Nghê Linh: Chậc chậc chậc....!Phó tổng thật là bá đạo....!Cậu đã yêu chưa, yêu chưa hả.
Nghê Linh: Có thể bị cái gì k1ch thích chứ, đau lòng cho cậu đó, biến từ thể hiện tình cảm ra ngoài thành mời đến sống chung, đều là người trưởng thành, cái hàm ý này cũng nghe không hiểu!
Khương Tri Ly: Vậy cậu nói thử xem tớ có nên đồng ý với anh ấy không? Anh ấy còn chưa theo đuổi tớ...!Tớ cứ thỏa hiệp như vậy có phải hơi nhanh rồi không?
Nghê Linh: Hai chuyện này không hề mâu thuẫn với nhau mà, vốn dĩ do chân cậu bị thương cũng cần có người chăm sóc, chuyện đương nhiên mà chị em của tôi ơi!!!
Nghê Linh: Huống gì chuyện các cậu ở chung cũng đã hợp pháp đăng ký kết hôn rồi mà.
"Cậu mau tỉnh lại đi.GIF."
Khương Tri Ly: Cậu nói rất có lý.
Vừa mới trả lời xong tin nhắn của Nghê Linh, Khương Tri Ly còn chưa kịp cất điện thoại đi, cửa phòng cấp cứu đã bị người khác đẩy ra.
Phó Bắc Thần đi tới, anh đưa tấm phim chụp X quang vừa lấy cho bác sĩ.
Bác sĩ đeo mắt kính lên, nhìn lướt qua tấm phim, vừa đánh chữ vừa nói: "Cũng may không chấn thương đến xương, trật khớp mức độ nhẹ, khoảng thời gian này không được vận động quá sức, thường xuyên bôi thuốc chườm đã, tốt nhất là nên xoa bóp đúng cách, sẽ giúp giảm sưng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-cho-anh-co-tham-tinh/2146597/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.