Sau khi tiết mục ghi hình kết thúc, Chu Tại Vũ hộ tống Hạ Hải Âm rời khỏi đài truyền hình, đi thang máy xuống bãi đỗ xe dưới tầng ngầm. Xe cô ngồi là một chiếc xe RV màu trắng.
"Anh lái đi." Cô đưa chìa khóa xe cho anh, mình ngồi lên ghế lái phụ, Tiểu Hương thì xách theo bao lớn bao nhỏ, chui vào chỗ ngồi phía sau buồng xe.
Chu Tại Vũ phát động động cơ, lưu loát gia tốc, kỹ thuật lái xe của anh rất tốt, hành khách cơ hồ không cảm thấy lắc lư chút nào.
"Trực tiếp đưa cô về nhà sao?"
"Ừ." Hạ Hải Âm gật đầu.
Anh liếc cô một cái, có lẽ là mệt mỏi, sắc mặt cô hơi tái nhợt.
Tiểu Hương ở ghế sau vội vàng gọi điện thoại cho người đại diện, type hành trình, anh nghe thấy hành trình tràn đầy của cô mấy hôm sau, bất giác cau mày, muốn nói gì đó với cô, lại không biết mở miệng như thế nào.
"Vừa rồi cô biểu diễn rất khá." Rốt cuộc, anh tìm được chủ đề hàn huyên.
Cô không có trả lời ngay, quay mặt lại, như có điều suy nghĩ nhìn anh. "Tôi không ngờ Chu tiên sinh cũng hiểu được nhạc cổ điển, ta cho rằng đàn ông như anh thì không thích nghe nhạc."
"Tôi. . ." Tay cầm tay lái của anh nắm thật chặt. "Rất ít nghe."
"Vậy sao anh biết là hay hay dở?" Lời của cô có gai.
Anh trào phúng nhếch môi. "Dù không có kiến thức, cũng có chút cảm nhận."
Anh không phải ngu ngốc, không thể không hiểu kỹ xảo thuần thục cỡ nào mới có thể kéo ra giai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-dau-van-yeu-em/434900/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.