Chương 967: Không nuốt lời
“Giám đốc Lương…” Cô ta chớp mắt đưa tình, còn chưa phản ứng kịp, Lương Duy Phong đã thô lỗ kéo cô ta vào lòng, hôn mạnh.
Điền Tư Nhiên ngơ ngác, sau đó vô cùng thích thú.
Cô ta không ngờ, thật sự không ngờ.
Chiếc giường phủ chăn hỉ này lại được chuẩn bị vì cô ta.
Bên trong khuôn viên hải đảo.
Từ phía đường chân trời của biển, mặt trời mang sắc cam dần dần ló rạng rồi lên cao.
Khương Tuyết Nhu mới châm chậm mở đôi mắt mệt mỏi.
Khi cô ngồi dậy, trên giường chỉ còn một mình cô, trên giường rất loạn, trên đó có cánh hoa, còn có táo Tàu, đậu phộng.
Gió biển thổi vào từ cửa sổ.
Ánh mắt cô ngơ ngẩn, từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ mình sẽ phản bội Lương Duy Phong.
Đêm qua cô đã từng liều mạng phản kháng nhưng người đàn ông đó cứ cố chấp như phát điên vậy, đến bây giờ cơ thể của cô vẫn còn đau.
Cô nhấc chăn lên, từ từ giấu mình vào trong chăn, cuộn thành một đống giống như con chim cút vậy.
Thậm chí cô còn không dám tưởng tượng đến cảnh sau khi cô chạy trốn khỏi nơi này, cô sẽ đối mặt với Lương Duy Phong như thế nào.
Cô không xứng, cô thật sự không xứng.
Đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi cầm theo một chồng quần áo và đồ dùng hãng ngày gọn gàng đến: “Cô chủ, cô tỉnh rồi sao, đây là đồ để cô thay, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-do-dai-luat-su/2216544/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.