Thời Ý cứ ngỡ người này cũng là tới tìm mình xem bói, không khỏi thở dài:
"Chú à, chú dù gì cũng là cảnh sát, chẳng lẽ không biết tùy tiện tra ra địa chỉ nhà người khác là hành vi xâm phạm thông tin cá nhân, là phạm pháp sao? Hơn nữa tôi đã nói rồi, tôi chỉ xem bói ở dưới gầm cầu, ở nhà thì không xem."
Cô thản nhiên nói.
Nghe vậy, người đàn ông trung niên bật cười nhẹ:
"Là tôi đường đột rồi. Tự giới thiệu, tôi tên Vương Chí Viễn, cô có thể gọi tôi là chú Vương. Tôi là Cục trưởng của Cục 857. Hôm nay tôi tới không phải để nhờ cô xem bói, mà là muốn mời cô gia nhập Cục 857, trở thành đồng đội của chúng tôi."
Ông không vòng vo, nói thẳng mục đích.
Thời Ý nghe xong thì hơi ngạc nhiên, ánh mắt lập tức dấy lên sự cảnh giác:
"Cô tên Thời Ý, từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, được sư phụ nuôi lớn. Hai năm trước sư phụ qua đời vì tai nạn, cô lưu lạc đến gầm cầu bày quán xem bói. Vài năm sau, lại bị chẩn đoán mắc bệnh xơ cứng, cuộc sống ngày ngày đếm ngược. Mấy ngày trước, cô bất ngờ cứu được một gia đình ba người, video lan truyền khắp mạng, nhiều người tìm đến xem bói khiến cô không chịu nổi, đành phải trốn trong nhà không ra ngoài."
Giọng điệu Vương Chí Viễn bình thản, nét mặt vẫn hiền hòa.
Thời Ý nhướn mày:
"Không ngờ ông nắm rõ thông tin của tôi thế này, hóa ra đã điều tra trước rồi à?"
Cô có chút khó chịu, vốn không thích người khác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-doan-toi-pham-toi-tro-nen-noi-tieng-o-cuc-canh-sat/2906877/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.