Mọi người đều nhìn Thời Ý với ánh mắt có chút đồng cảm. Cố Hàn Sinh liếc sang Lôi Hạo Nhiên, không phục mà phản bác:
"Cậu biết cái gì! Đây là sữa lạc đà nhập khẩu, một hộp mấy ngàn tệ đấy. Chỉ một ly thôi cũng bằng nửa tháng lương của cậu rồi!"
Lôi Hạo Nhiên gãi đầu húi cua, vẻ mặt mơ hồ, rồi trợn to mắt, chỉ vào cốc sữa nhỏ xíu trước mặt Thời Ý:
"Thứ này, trông như sữa quá hạn ấy, mà lại bán đắt thế cơ à!"
Ngay lập tức, ba người kia đồng loạt nhìn Thời Ý với ánh mắt thương hại.
"Em gái à, tự cầu phúc đi. Bị lão b**n th** này nhắm trúng thì chẳng phải chuyện tốt đâu."
Nói xong, Lôi Hạo Nhiên bĩu môi, bịt mũi quay về chỗ ngồi. Trong lòng anh ta, với ông bạn cũ Cố Hàn Sinh giờ đã dán thêm ba chữ "lão b**n th**". Đừng tưởng anh ta không nhìn ra, chẳng qua vì có người cười với Thời Ý mà gã này ghen thôi. Có gan thì đứng trước mọi người mà tuyên bố chủ quyền đi.
Trong ánh mắt dõi theo của mọi người, trên trán Thời Ý toát mồ hôi lạnh. Cô vội uống cạn ly sữa, đưa lại cho Cố Hàn Sinh, chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống.
"Các đồng nghiệp thân mến, hoan nghênh mọi người đã đến Lục gia trang viên. Năm nay đại hội dị năng tổ chức tại phân cục Hải Thành, chúng tôi là chủ nhà, nhất định sẽ tiếp đãi nhiệt tình."
Một thanh niên trẻ bước lên bục, giọng hào hứng, phong thái gọn gàng.
"Đó là đội trưởng phân cục Hải Thành, cũng là thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-doan-toi-pham-toi-tro-nen-noi-tieng-o-cuc-canh-sat/2906952/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.