Thường Tiếu xem phim kinh dị một mình, tắm rửa xong thì leo lên giường, trong lòng vẫn còn ngẩn ngơ.
Đó là nụ hôn đầu tiên…
Không ngờ có thể tặng đi rồi…
…
Khỉ gió! Cô bị điên rồi.
Dung Lan và Thiến Thiến về rất trễ, có điều trễ ít hay nhiều thì cũng như nhau cả, dù sao cô cũng không ngủ được. Nhìn khuôn mặt cả hai đầy vẻ mệt mỏi, nghe đâu hình như sau khi tan cuộc lại đi thêm tăng hai. Thiến Thiến nhìn cô, bảo: “À này, Quý Hiểu Đồng không tới.” Câu tiếp theo là hỏi: “Có phải Dư Phi cõng cậu đúng không?”
“Hả?” Cô giả ngốc.
Bây giờ cô rất mẫn cảm với hai chữ Dư Phi, môi là chỗ mẫn cảm nhất, cứ tê tê dại dại…
Ôi, cô đúng là đứa con gái kém hiểu biết về yêu đương…
Đêm nằm dài trên giường, ngẩng lên trần nhà, ngáp một cái, đột nhiên cô lại mở miệng hỏi: “Một người con trai, tại sao lại muốn hôn môi con gái?”
“Vì hắn ta đói.” Dung Lan đặt xô nước nghe loảng xoảng, ló đầu ra thăm dò: “Tâm lý, sinh lý nữa. Sao, đang nghĩ về tiểu thuyết của cậu à?”
“À… ừ!” Cô ngẫm nghĩ, quyết định không phủ nhận.
Thiến Thiến chải răng xong, từ ban công trở vào, đột nhiên cười nói: “Tiếu Tiếu, hôm nay cậu mặc cái váy kia của mình, nhìn ở sau vừa cao vừa gầy, thích lắm ý.”
“Thế à, thật không?”
“Có điều đằng trước vẫn giống sân bay như cũ.”
“Hể, thật à?” Cô vẫn có chút không yên, 囧囧 nghĩ, Dư Phi hôn mình, vì anh đói…
Thế rốt cuộc đã đói bao lâu, mới có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-dong-no-hoa/292582/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.