Để làm một chiếc váy cưới, nhà thiết kế váy cưới cần gặp trực tiếp cô dâu để đo đạc may vá, nhưng Trình Khuyết muốn tạo bất ngờ cho Thương Vị Vãn. Anh lén đo kích thước cô khi cô ngủ, ghi chú cẩn thận trên bản thiết kế, gửi đi một bản vẽ cực kỳ chi tiết.
Món trang sức anh chuẩn bị tặng Thương Vị Vãn trong ngày cưới cũng do chính anh tự tay thiết kế, hợp tác với Quả Lê, một tên tuổi nổi tiếng trong ngành.
Nhờ kinh nghiệm lần trước, lần hợp tác này với Quả Lê diễn ra suôn sẻ hơn. Khi biết anh đang thiết kế cho đám cưới của chính mình, Quả Lê hơi sốc.
Dù sao lần trước anh nói chuyện đầy cảm xúc, khiến cô ấy tưởng sẽ là một câu chuyện BE, không ngờ cuối cùng lại viên mãn.
Quả Lê vừa chúc mừng anh, vừa xem bản thiết kế anh gửi, không khỏi xuýt xoa rằng anh không học ngành này đúng là đáng tiếc.
Trình Khuyết cười nhạt: “Chỉ là tay ngang thôi.”
Quả Lê bảo làm nghệ thuật quan trọng nhất là thiên phú, sau đó là thẩm mỹ. Rõ ràng Trình Khuyết vượt xa người thường ở cả hai mặt này, hơn nữa tầm nhìn của anh rất tiên phong, thậm chí còn kết hợp nhiều yếu tố độc lạ mà không hề kỳ quặc.
Tiếp nối bộ trang sức lần trước với ngọc lục bảo, bạch kim và kim cương, lần này vật liệu Trình Khuyết gửi đến đơn giản hơn, nhưng độ khó lại cao hơn.
Đó là nguyên liệu thô anh đặc biệt tìm được từ một nhà giám định trang sức, gồm ngọc trai, ngọc phỉ thủy, và một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-gio-dem-co-thoi-dung-yen/2980437/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.